Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 9, 2015

[Q] Bánh mì ở Sài Gòn

Hình ảnh
Khi tôi còn nhỏ, Sài Gòn chỉ có loại bánh mì rỗng ruột. Tôi nhớ xe bánh mì gần ngã tư nhà tôi vào thời kì mà chỉ cần một nghìn đồng để mua được một ổ bánh mì tươm tất. Và đến bây giờ, để mua một bánh mì lề đường thì cũng ít nhất mười nghìn và giá có thể lên đến một trăm nghìn cho ổ bánh mì thương hiệu Subway tại Sài Gòn. Những xe bánh mì hồi ấy, xe nào cũng có một cái bếp than lửa thật nhỏ để ở dưới xe hoặc để ra ngoài. Mỗi khi có ai đến mua, một ổ bánh mì được chọn ra trong hàng loạt chiếc bánh được xếp ngay ngắn và đều đặn phía kính xe. Chiếc bánh được đặt trên lò than một chốc, trở đều 2 mặt cho nóng giòn. Khi mà cô bán bánh mì dùng một chiếc dao được mài dũa nhiều lần đến độ ngắn đi cả một nửa để xẻ thân ổ bánh mì ra, âm thanh rốp rốp thật vui và thằng dạ dày cũng hớn hở với âm thanh đó. Một trong những thứ không thể thiếu của bánh mì chính là pate. Pate phải mịn, phải béo, phải bùi. Một chiếc muỗng được cán dẹp đều 2 mặt tạo ra hình dạng như chiếc bay của anh thợ hồ trét xi măng.